Tâm linh có mơ hồ?

Với một người trẻ như tôi thì chuyện tâm linh mầu nhiệm có vẻ mơ hồ, lạc điệu! Nhưng thực tế cuộc sống buộc tôi phải có suy nghĩ khác, chín chắn và nghiêm túc hơn về khái niệm tâm linh, bắt nguồn từ những biến cố…

tam linh co mo ho Tâm thích nếm mùi
tam linh co mo ho Tranh chấp

tam linh co mo ho

Tám năm trước, người anh họ tôi qua đời sau một tai nạn giao thông. Sự ra đi của anh khiến tôi đau buồn tột bực. Tuy là anh họ nhưng chúng tôi xem nhau như anh em ruột vì anh mồ côi, sống cùng nhau chung một mái nhà… Ba mẹ không ngần ngại cho tôi đội tang anh cho ấm cúng vong linh bởi anh chưa có gia đình. Qua làn khói hương nghi ngút tôi luôn nguyện anh hãy “sống” cùng tôi, che chở và bảo bọc cho đứa em gái như những tháng ngày anh còn tại thế.

Gác lại nỗi buồn mất mát tôi bước vào những tháng ngày học tập căng thẳng cho mùa tuyển sinh đại học. Tuy nỗi buồn không dễ phôi phai nhưng cũng… thật lạ kỳ là trong tôi như có một sức mạnh, năng lượng học tập dồi dào. Trong liên tưởng miên man tôi nghĩ sức mạnh đó đến từ anh. Có lẽ anh vẫn “sống” và nâng bước cho đứa em như lời nguyện cầu!? Rồi ngày thi đến…

Hành trang sĩ tử từ Trà Vinh qua Cần Thơ của tôi không chỉ là bài vở bút mực mà còn có… chiếc áo của anh - chiếc áo thường ngày anh yêu thích. Chiếc áo đã theo tôi vào tận các phòng thi từ khối A đến khối B. Một biến cố nữa xảy ra là ngay thời điểm thi thì ba tôi lâm bệnh, tôi phải tự túc đi thi với ít nhiều hoang mang trong tâm trí.

Tuy là học sinh giỏi nhưng trước những biến cố đau buồn dồn dập khiến tôi không ít hoang mang cho ngày trọng đại trên bước đường học tập, tạo dựng sự nghiệp, tương lai. Đặc biệt là càng hoang mang, lo lắng thì hình ảnh anh càng hiển hiện và gần gũi hơn bao giờ hết. Tôi luôn nguyện cầu và thầm gọi tên anh, và có lẽ… anh đã nghe và âm thầm hỗ trợ.

Là học sinh giỏi từng đại diện trường tham dự nhiều cuộc thi cấp tỉnh, toàn quốc. “Chinh chiến” nhiều nên tôi khá bản lĩnh, tâm lý vững vàng … nhưng chưa bao giờ tôi lại có sự bình tĩnh, vững vàng và sáng dạ một cách lạ kỳ như những ngày thi đại học năm ấy. Với tâm thế tự tin lạ lùng đó tôi đã đạt thành tích ngoài mong đợi: Là thủ khoa khối A và trúng tuyển vào trường Y.

Tôi không phủ nhận sự cố gắng và học lực của mình, nhưng tôi cũng không phủ nhận có sự “trợ giúp” vô hình nào đó, ít nhất là về mặt tâm lý! Không chỉ thành tích thi cử mà cả những tháng ngày sinh viên sau đó, tôi cũng luôn gặp nhiều may mắn như nhận được nhiều “sô” làm gia sư, nhận được nhiều học bổng, quá trình học tập thuận lợi, tiến triển, tốt nghiệp thủ khoa và đỗ đầu vào bác sĩ nội trú…

Tất nhiên cuộc sống không chỉ là những gam màu hồng, cũng có những trở ngại, hạn hẹp, thậm chí là thất bại… Tôi thích thế! Bởi quan điểm của tôi là cuộc sống này không thể dựa dẫm hoàn toàn vào ai, vào bất cứ thế lực siêu nhiên nào. Niềm tin phải đặt đúng nơi đúng chỗ, phải thuần khiết, thanh cao, thánh thiện. Với suy nghĩ đó, tôi không cổ xúy hay chê bai ai trong những câu chuyện thuộc về tâm linh mầu nhiệm. Mỗi người có thể chọn cho mình một đức tin khác biệt miễn nó đừng phương hại đến ai, miễn nó không đi đến sự tối tăm, mù quáng. Còn với tôi, một người làm khoa học thì câu chuyện niềm tin hay mầu nhiệm tâm linh, qua những trải nghiệm của tự thân, chỉ gói gọn trong hai từ: Trân trọng!

http://giacngo.vn/tuvantamlinh/tamlinhmaunhiem/2017/09/16/5F508A/

/ Giác Ngộ Online