Bất kỳ sự tăng trưởng nào của Trung Quốc - nền kinh tế lớn thứ hai thế giới - cũng có thể tạo ra sự khác biệt với toàn bộ nền kinh tế thế giới.
Người Trung Quốc hạn chế chi tiêu
3 tháng sau khi tuyên bố kiểm soát đại dịch Covid-19, đội quân mua sắm, vốn được coi là động lực cho nền kinh tế toàn cầu, vẫn đang thu mình hạn chế chi tiêu.
Lo sợ về đại dịch khiến người Trung Quốc không chi tiền du lịch, không muốn chi tiêu và hình thành những thói quen mới mà người ta cho rằng sẽ thay đổi bộ mặt tiêu dùng vĩnh viễn không chỉ ở Trung Quốc mà còn trên toàn cầu. Tình trạng này còn tồi tệ hơn ở các nước đang oằn mình chống đại dịch Covid-19.
Dựa vào các số liệu, từ đánh bạc tới vận tải hàng không, Bloomberg cho rằng nền kinh tế Trung Quốc đang đứng trước một sự phục hồi nhưng nó chậm và dễ bị thất bại như những gì mà đợt bùng phát dịch bệnh ở Bắc Kinh, Trung Quốc vài tuần trước đã phản ánh.
Nhu cầu toàn cầu với hàng hóa sản xuất từ Trung Quốc cũng nhiều khả năng sẽ sụt giảm mạnh trong năm nay. Hiện tại, phần lớn thế giới vẫn đang phải oằn mình chống Covid-19. Hành vi của người tiêu dùng của người Trung Quốc cũng gây ra những thiệt hại nặng nề, không chỉ ở quốc gia này, mà còn là nền kinh tế toàn cầu.
Theo Viện toàn cầu McKinsey, trong giai đoạn 2010-2017, Trung Quốc đóng góp 1/3 tăng trưởng tiêu dùng toàn cầu. Trong 10 năm tới, sự tăng trưởng tiêu dùng của Trung Quốc dự kiến bằng với Mỹ và Tây Âu cộng lại.
Dữ liệu doanh số bán lẻ dự kiến được công bố tuần này cho thấy sự tăng trưởng trong tháng 6. Tuy nhiên, tổng doanh thu 6 tháng đầu năm nay còn lâu mới bằng cùng kỳ năm ngoái. Cùng với đó, sự hồi sinh trong tiêu dùng sẽ còn kéo dài để trở lại mốc trước dịch. Thay đổi hành vi tiêu dùng là sự bất lợi cho các ngành dịch vụ cũng như căng thẳng trong thị trường lao động và thu nhập bị ảnh hưởng.
Tuy nhiên, không phải tất cả bức tranh đều là màu tối. Trong khi doanh số bán xe sụt giảm, doanh số bán nhà đã tăng vào đầu tháng 6 so với năm ngoái.
Dẫu vậy, một dữ liệu được các nhà phân tích khá chú ý chính là hoạt động kinh doanh của các sòng bài tại Macau, Las Vegas của Trung Quốc. Trong quá khứ, những số liệu này phản ánh một nền kinh tế đang phát triển nhanh chóng. Tuy nhiên, dữ liệu năm nay cho thấy hành trình phục hồi từ đại dịch còn lâu mới kết thúc.
Việc Trung Quốc đóng cửa biên giới khiến doanh thu của các sòng bạc này giảm hơn 90% trong 3 tháng liên tiếp. Trong khi đó, chúng mất tới 15 triệu USD chi phí duy trì hàng ngày. Những thiệt hại trở nên rất lớn.
Bên cạnh đó, các dữ liệu về đi lại tiếp tục cho thấy một bức tranh không mấy tươi sáng. Số liệu với đường bộ và đường sắt cao tốc cho thấy số người đi lại ít hơn so với cùng kỳ năm ngoái. Người ta ít đi lại, cả du lịch lẫn đi công tác.
Lượng người đi du lịch trong ngày lễ hồi tháng 6 đã giảm một nửa so với năm 2019, điều cho thấy đông đảo người dân Trung Quốc vẫn chọn cách ở nhà. Lượng khách đi tàu điện ngầm ở Bắc Kinh và Thượng Hải vẫn ở dưới mức bình thường.
Thị trường xa xỉ cũng đang hứng chịu những thiệt hại nặng nề. Bên cạnh gián đoạn logistics do đại dịch, người mua Trung Quốc sụt giảm khiến vấn đề trở nên nghiêm trọng. Theo ước tính, sức mua của người Trung Quốc chiếm 1/3 ngành công nghiệp toàn cầu. Tầng lớp trung lưu đang lên khiến Trung Quốc là thị trường quan trọng với hàng xa xỉ.
Mua bán trực tiếp cũng đang dần được chuyển sang các hình thức trực tuyến với giao hàng tận nhà. Đây được coi là điểm sáng nhất khi các con số khác đều đang chậm lại.
Những gì đang diễn ra ở Trung Quốc là ví dụ điển hình cho khả năng phục hồi của kinh tế thời kỳ hậu Covid-19. Hiện tại, nhiều người vẫn đặt cược vào khả năng kinh tế phục hồi theo hình chữ V khi đại dịch được kiểm soát. Tuy nhiên, niềm tin sẽ chưa thể trở lại khi con người chưa tìm ra vắc xin chống virus corona.
Ảnh hưởng nặng nề hơn so với giai đoạn 2008-2009
Trong khủng hoảng 2008-2009, Trung Quốc là nền kinh tế góp phần đáng kể vực dậy kinh tế toàn cầu, nhưng điều tương tự khó diễn ra lúc này.
Đưa nền kinh tế toàn cầu phục hồi trong năm nay là chuyện không dễ dàng. Thậm chí, việc này sẽ còn khó khăn hơn nếu không có thêm sự trợ giúp từ Trung Quốc, đầu máy hỗ trợ phục hồi tình trạng khẩn cấp kinh tế của thế giới.
Trong cuộc khủng hoảng tài chính 2008-2009, Trung Quốc tăng nhu cầu về nguyên liệu thô và các hàng hóa khác, giúp thúc đẩy tăng trưởng trên toàn thế giới, củng cố sự phục hồi ở những nơi như Brazil và Đức. Một số quốc gia như Australia tránh được suy thoái gần như hoàn toàn nhờ thương mại với nước này.
Nhưng giờ đây, Trung Quốc không thể hỗ trợ nhiều như vậy. Mặc dù có dấu hiệu hồi phục mạnh mẽ gần đây, nền kinh tế này vẫn bị ảnh hưởng nặng nề hơn nhiều so với giai đoạn 2008-2009, làm hạn chế khả năng kéo các quốc gia khác ra khỏi suy thoái vì đại dịch.
Trung Quốc cũng đang hạn chế kích thích chi tiêu hơn so với những đợt suy thoái trong quá khứ. Họ cũng tự túc hơn trong một số ngành, có nghĩa là có thể cần mua ít từ nước ngoài hơn.
Thomas Nuernberger, CEO tại Trung Quốc của ebm-papst Group, một nhà sản xuất quạt và động cơ có trụ sở tại miền nam nước Đức, cho biết nhu cầu từ các bệnh viện và trung tâm dữ liệu tại Trung Quốc đã phục hồi. Tuy nhiên doanh số ôtô giảm mạnh. Hàng hóa của các nhà sản xuất tại Trung Quốc cũng khó bán đi nước ngoài hơn. Vị này cho rằng cần có kỳ vọng thận trọng về mô hình phục hồi chữ V đối với tiêu dùng và kinh doanh tại đây.
Thilo Brodtmann, CEO Hiệp hội Công nghiệp Cơ khí Đức cho rằng những gì Trung Quốc làm được giai đoạn 2008-2009 là không thể trong năm 2020 này. "Một số công ty ở Trung Quốc đang gặp khó khăn", ông nói.
Trung Quốc là nền kinh tế lớn duy nhất dự báo sẽ tăng trưởng vào năm 2020. Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) cho rằng GDP Trung Quốc sẽ tăng 1% vào năm 2020, bất chấp họ có quý đầu năm giảm đến 6,8%. Trong khi đó, Đức và Nhật Bản dự kiến tăng trưởng âm hơn 5% trong năm nay.
Bất kỳ sự tăng trưởng nào của Trung Quốc - nền kinh tế lớn thứ hai thế giới - cũng có thể tạo ra sự khác biệt. Việc mua đậu tương của Trung Quốc đang giúp nông dân Mỹ, ngay cả khi họ không mua đủ số lượng như đã hứa. Tại Ireland, xuất khẩu thịt heo sang Trung Quốc đã tăng 80% trong bốn tháng đầu năm so với cùng kỳ 2019, khi Trung Quốc đối phó với dịch tả heo châu Phi.
Tuy nhiên, các nhà kinh tế cho rằng nhu cầu của Trung Quốc giờ không nhiều như suy thoái lần trước. Tại Hàn Quốc, nhà sản xuất thiết bị bán dẫn YoungjinIND tiếp tục duy trì sản xuất nhờ đơn đặt hàng từ Trung Quốc. Trước đó, đơn hàng của họ từ Trung Quốc đã giảm xuống 0 trong tháng 2 và 3/2020. Nhưng lượng đơn đặt hàng vẫn chỉ bằng một phần ba năm ngoái, theo ông Park Jong-jin, Trưởng bộ phận lập kế hoạch YoungjinIND.
Nhìn chung, những lo ngại về nợ gia tăng đã khiến Bắc Kinh thận trọng hơn về kỹ thuật tăng trưởng thông qua kích thích trong năm nay. Các biện pháp tài chính của họ ước tính chỉ chiếm 4,6% GDP, theo IMF. Christine Wong, giáo sư nghiên cứu tại Đại học Quốc gia Singapore, cho biết có thể thêm tới 7% GDP khi tất cả ngân sách của chính phủ được tính đến.
Mặt khác, một số quốc gia bị ảnh hưởng nặng nề đến nỗi ngay cả nhu cầu vững chắc của Trung Quốc khó lòng giúp họ thoát khỏi rắc rối. Năm 2008, Bắc Kinh tung ra gói kích thích trị giá 586 tỷ USD, bằng khoảng 13% sản lượng kinh tế tại thời điểm đó. Gói này kích hoạt sự bùng nổ trong cho vay. Nhờ vậy, kinh tế Trung Quốc tăng trưởng 9,7% trong năm 2008 và 9,4% trong năm 2009.
Phần lớn chi tiêu này đã đi vào cơ sở hạ tầng như đường sá, sân bay và nhà ở, thúc đẩy nhu cầu của Trung Quốc đối với các vật liệu nhập khẩu như quặng sắt. Australia, người thụ hưởng chính, đã tăng trưởng 3,7% trong năm 2008 và 1,9% trong năm 2009.
Năm nay, các hợp đồng cung cấp quặng sắt hàng năm với khách hàng Trung Quốc vẫn cao hơn cùng kỳ năm 2019, theo một giám đốc điều hành trong ngành khai khoáng. Nguyên nhân là một số hợp đồng được chuyển từ nhà cung cấp Brazil sang cho Australia.
Tuy nhiên, đây lại không phải là mảng mà Australia đang khẩn cấp cần phục hồi. Bởi lẽ, nước này đang chứng kiến sự sụt giảm mạnh trong chi tiêu của người tiêu dùng, đe dọa đánh dấu năm đầu tiên suy thoái trong gần 3 thập kỷ, với GDP được dự báo có thể giảm đến 4% năm nay.
Sự không chắc chắn đối với các đợt bùng phát Covid-19 mới tại Trung Quốc cũng có thể làm ảnh hưởng đến triển vọng.
Matt Rutter, Giám đốc một công ty xuất khẩu 90% sản lượng tôm hùm đánh bắt ở Tây Australia sang Trung Quốc, nói rằng lượng xuất khẩu đã hồi phục về mức trung bình vào tháng 4-5/2020 sau khi ngừng đánh bắt một tháng vì dịch. Nhưng nhu cầu lại giảm vào tháng 6, khi một ổ dịch mới xuất hiện tại Bắc Kinh. "Có thể mất 6 đến hơn 12 tháng để thị trường này phục hồi", ông nói.
Câu chuyện cũng tương tự ở Thái Lan, nơi có nền kinh tế phụ thuộc nhiều vào Trung Quốc. Nhu cầu của Trung Quốc đã giúp ổn định giá cao su, một mặt hàng xuất khẩu chính của Thái Lan. Raweeploy Yutthacharoenkit, Giám đốc của Twoong Rubber Fund Cooperative, cho biết một số công ty Trung Quốc đang tăng tiêu thụ nhưng họ rất khó đáp ứng vì nông dân cao su Thái Lan đã cắt giảm sản lượng vì Covid-19. Cuối cùng, nền kinh tế Thái Lan vẫn dự kiến giảm 8% trong năm nay, một phần vì vắng khách du lịch Trung Quốc.
Trung Quốc giờ tự túc tốt hơn nhu cầu so với trước đây. Trong lĩnh vực xây dựng, doanh số máy đào hồi tháng 5/2020 đã tăng 68% so với năm trước, theo Hiệp hội máy móc xây dựng Trung Quốc.
Nhưng bước nhảy vọt này được thúc đẩy bởi doanh số của các nhà sản xuất trong nước tăng 76%, trong đó bao gồm Công ty Công nghiệp nặng Sany. Mua từ các nguồn nước ngoài, bao gồm Caterpillar và Komatsu của Nhật, chỉ tăng 3%, theo Goldman Sachs.
Somchai Techapanichkul, Chủ tịch Hiệp hội Công nghiệp nhựa Thái Lan, cho biết các thành viên của ông đã nhìn thấy xu hướng tương tự. "Trung Quốc đã phát triển nhựa của riêng họ, và giá rẻ hơn", ông nói, "Họ có thể không muốn sản phẩm của chúng tôi nữa".
Ngoài ra, theo Joerg Kraemer, chuyên gia kinh tế trưởng của Commerzbank tại Frankfurt, sự thay đổi dài hạn của Trung Quốc về định hướng kinh tế phụ thuộc nhiều hơn vào dịch vụ thay vì sản xuất đã làm giảm thêm nhu cầu máy móc, thiết bị chuyên dụng, một thời từng biến nước này thành công xưởng thế giới.
Sự suy thoái trong môi trường thương mại rộng giữa các nước phương Tây như Đức với Trung Quốc còn có nhiều vấn đề phức tạp hơn, theo Lars Feld, Chủ tịch Hội đồng các chuyên gia kinh tế, cố vấn cho chính phủ Đức. Ông Feld chỉ ra sự gia tăng các rào cản đối với đầu tư của Trung Quốc vào Đức, bởi nước này phản ứng với chủ nghĩa bảo hộ của Bắc Kinh.
"Trung Quốc không phải là một cỗ máy tăng trưởng", ông Wolfram Eberhardt, người phát ngôn của Claas KGaA mbH, một nhà sản xuất máy móc nông nghiệp lớn ở tây bắc Đức cho biết. Các quan chức ngành công nghiệp phàn nàn lĩnh vực máy móc nông nghiệp toàn cầu đang gặp khó bởi nhu cầu yếu của Trung Quốc và cạnh tranh không lành mạnh.
Mark Zandi, Nhà kinh tế trưởng tại Moody’s Analytics, cho biết hiện Mỹ có thể ở vị trí tốt hơn để dẫn dắt nền kinh tế toàn cầu thoát khỏi suy thoái. Washington tung ra chính sách tài khóa cho Covid-19 lên tới 13% GDP trong năm nay.
Ngặt nỗi, Mỹ và một số nền kinh tế phát triển khác đã gia tăng các trường hợp nhiễm Covid-19, đe dọa khả năng của họ trong việc hỗ trợ phục hồi toàn cầu. Điều đó khiến nhiều công ty trông cậy vào Trung Quốc.
"Trung Quốc vẫn sẽ là động lực tăng trưởng của thế giới", bà Wong tại Đại học Quốc gia Singapore nói. Nhưng "nếu Trung Quốc tăng trưởng 1%, thì hầu như kinh tế thế giới không thể nhích thêm được. Do vậy, họ sẽ không kéo nổi bất kỳ ai đi nhanh được".
Phóng viên (t/h)
Theo Nghề nghiệp & Cuộc sống